616 Lượt thích, 7 Bình luận. Video TikTok từ 𝝊𝔂𝔂𝓷ツ (@vyyn_2208): "#pov "chỉ vì tình yêu anh đã làm nên nơi này để giam giữ em ở bên anh cả đời"#fypシ#foryou#fakesub#btsarmy#jhope#dged". MORE.
Theo dòng sự kiện. Thích ứng an toàn, linh hoạt với dịch Covid-19. Cả nước có thêm 1.130 ca Covid-19, 76 bệnh nhân phải thở ô xy. Chiều 1-10: Cả nước có 672 ca Covid-19, thấp nhất trong gần 3 tháng qua. Bộ Y tế phát động cuộc thi ''Vũ điệu 2K+'' cùng đẩy lùi Covid-19. Đề xuất
Nhân Sinh Đại Sự (Chuyện Lớn Đời Người)-Lighting Up The Stars (2022), Nhân Sinh Đại Sự (Chuyện Lớn Đời Người) Full. Trong một đám tang, giám đốc nhà tang lễ Mạc Tam Muội (do Chu Nhất Long đóng) đã giải cứu Vũ Tiểu Văn (do Dương Ân Hựu đóng), một đứa trẻ mồ côi gần như bị "hỏa thiêu".
Giáp bị câm điếc bẩm sinh, chưa từng kết hôn và sống bằng nghề lao động chân tay cho bà con hàng xóm. Họ đã sống và quan tâm nhau hàng chục năm. Bức ảnh này được chụp vào một buổi chiều cách đây một năm. Bà Quý lúc này rất yếu. Không biết Giáp sẽ sống ra sao khi Quý đi xa. National Geographic Your Shot - Ngày 16 tháng 1 năm 2020
Windows 11 sử dụng trên máy tính đời cũ ra sao. Có hai chuẩn boot khởi động là: LEGACY VÀ UEFI. Legacy là gì: là một chuẩn boot đời cũ ra đời năm 1975 thường thì tốc độ khởi động không cao, không hỗ trợ nhiều chức năng và chỉ có trên những máy tính đời thấp, máy tính đời cao hiện tại đã được chuyển sang
Cả hai vị thánh đều được chọn làm Giám mục của hai Giáo phận. Thánh Basiliô được đặt làm Giám mục năm 370 tại Césarée de Cappadoce. Thánh Giám mục Basiliô là một mục tử can trường, đầy dũng khí, hiên ngang. Thánh Basiliô qua đời ngày 01/1/379 và thánh Grêgôriô Nazian
Audio cộng đồng đang nghe (Real time) Đang nghe. Phàm Nhân Tu Tiên - Truyện Tiên Hiệp. 2. Kỳ Nữ Tài Ba. 2. Bán Linh Hồn Cho Quỷ. 1. Phàm Nhân Tu Tiên 2 (Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên)
f1Mlzm. Hôm đó Bạch Uyển Nhi vì quá ham chơi nên cô đã về nhà rất muộn. Uyển Nhi vừa đi từ sân vào trong nhà vừa ngân nga tiếng hát, trên tay còn ôm con bò bông. Con bò bông này chính là do Trạch Cương đã chơi gắp gấu bông và gắp được, tặng cho thình lình, dáng vẻ Bạch Vĩ Thành vắt chéo chân ngồi trên ghế khiến Uyển Nhi giật mình, đôi chân đang chạy nhảy bỗng khựng ca, sao ca lại ngồi đây? Muộn rồi mà ca còn chưa đi ngủ sao? "Bạch Uyển Nhi tròn mắt hỏi, vẻ mặt đầy sự ngây thơ vô Vĩ Thành khoanh tay, đôi mắt hổ phách nhìn cô chằm chằm, giọng nghiêm khắc hỏi-"Em cũng biết là muộn rồi à? Em vừa đi đâu về?"-"Ca ca, em chỉ đi chơi với bạn một chút thôi. Cũng mới có hơn 10 giờ rưỡi thôi mà."-"Bạn nào? Lại là tên Mã Trạch Cương đó sao?!"-"Hì, vân...vâng. Hôm nay anh ấy học nhóm với em xong thì bọn em có đi chơi một chút. Ca ca à, em gái của anh cũng lớn rồi mà. Ca nên để cho em đi chơi với bạn trai của mình một chút chứ? Ca không muốn cô em gái này ở nhà với anh cả đời đâu nhỉ?!"-"Nhưng thằng đó nó không xứng với em. Nếu để em phải chịu khổ thì anh thà rằng để em ở vậy cả đời còn hơn."Bạch Vĩ Thành lại nghiêm khắc nói. Mã Trạch Cương đó anh đã cho người điều tra, cậu ta cũng chỉ là một tên mọt sách có xuất thân bình thường mà tại sao cô lại yêu hắn chính là lần thứ N anh đề cập đến cô vấn đề này nhưng Uyển Nhi lại luôn lảng tránh và nhất quyết chọn trái tim anh đó, sao tối đến anh không đi hẹn hò với chị dâu em đi mà cứ ở nhà quản em vậy. Nhìn anh có giống một người đang yêu không chứ?"Bạch Uyển Nhi vừa nói vừa chu môi lên rất đáng yêu. Bạch Vĩ Thành chớp mắt mấy cái rồi nói-"Em đừng lảng sang chuyện khác. Chuyện của anh và Thảo Ly không cần em quản."-"Thôi mà, em xin lỗi. Lần sau em hứa sẽ về nhà sớm. Ca đừng giận nữa kẻo sẽ nhanh già đi đó."Bạch Uyển Nhi vừa nói vừa phi tới mát xa vai cho Bạch Vĩ Thành để lấy lòng anh. Bạch Vĩ Thành đột nhiên cảm thấy trong lòng mình được xoa dịu nên không nói thêm gì hôm sau, Bạch Uyển Nhi sau khi thức dậy thì cô làm vệ sinh cá nhân, thay đồng phục rồi xuống dưới nhà ăn sáng. Lúc này Bạch Vĩ Thành đã ngồi sẵn trong phòng ăn vừa đọc báo vừa uống cà phê. Thấy cô đi xuống, anh nhẹ nhàng nói-"Em dậy rồi à? Mau ngồi xuống ăn sáng đi."-"Ca lại không ăn sáng à? Sáng nào em cũng chỉ thấy anh ngồi uống cà phê thôi đó."-"Anh không có thói quen ăn sáng, em cũng biết mà. Mau ăn đi kẻo đồ ăn nguội hết bây giờ."-"Ca có biết là mình đang sống phản khoa học không hả? Nào, để em đút cho anh ăn nhé?!"Bạch Uyển Nhi vừa nói vừa đút vào miệng Bạch Vĩ Thành một miếng bánh mì kẹp thịt xông khói rất ra dáng một người em gái đang chăm sóc cho anh trai nhưng cô lại không biết hành động đó của mình khiến cho Bạch Vĩ Thành bấn loạn. Chính anh cũng không hiểu dạo gần đây tại sao mỗi khi Uyển Nhi có hành động quan tâm, chăm sóc hay đụng chạm vào anh là tim anh lại loạn xạ cả lên. Trước đây anh đâu có như thế. Phải chăng do Uyển Nhi càng lớn càng xinh đẹp nên anh mới...Nhưng mà không được, anh và cô chỉ là anh em thôi. Anh đã có Thảo Ly rồi và họ đã yêu nhau được hơn 3 năm ca, anh sao thế? Anh bị bệnh à? Sao tự nhiên mặt anh đỏ thế?"Bạch Uyển Nhi hốt hoảng hỏi khi nhìn thấy mặt ca ca mình đột nhiên đỏ Nhi, anh không sao. Thôi em ăn đi. Nhanh ra xe đi chung với anh."-"Không, hôm nay Trạch Cương anh ấy hẹn tới đón em rồi. Em sẽ tự bắt xe buýt ra điểm hẹn."Bạch Uyển Nhi lại bình thản nói khước từ của cô lại khiến cho Bạch Vĩ Thành hơi khó chịu trong lòng. Cô luôn vì Mã Trạch Cương mà từ chối mọi sự quan tâm của anh. Rốt cuộc thì tên thư sinh vắt mũi chưa sạch kia có gì hơn anh chứ?-"Uyển Nhi, mấy tháng nữa em thi tốt nghiệp rồi. Ráng mà học cho tốt rồi mai kia về công ty làm. Việc của em bây giờ là phải tập trung học chứ không phải là yêu đương trẻ con đâu."-"Em sẽ cố thi tốt mà. Trạch Cương anh ấy cũng giúp đỡ em rất nhiều nên anh không phải lo đâu. Bạn trai em là thiên tài đó."Uyển Nhi miệng vừa nhắc tới Trạch Cương là ánh mắt chứa đầy sự hạnh phúc và tự hào.
Đánh giá 10/10 từ 3 lượt Bạn đang đọc truyện Giam Cầm Em Cả Đời của tác giả chanbaek92er. Bạch Vĩ Thành Chủ tịch tập đoàn tài chính toàn cầu Bạch Thị và là lão đại một băng đảng Thế giới ngầm. Anh là người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn với vẻ ngoài hoàn mĩ như tạc tượng. Vân Uyển Nhi Là một cô gái xinh đẹp với làn da trắng hồng, nụ cười toả nắng của thiếu nữ mới lớn. Cô là một cô bé mồ côi cả cha lẫn mẹ ngay từ khi vừa chào đời nhưng mọi quá khứ đó đều bị chôn chuyện bắt đầu khi ba mẹ Bạch Vĩ Thành trong một ngày mưa lớn đã lái xe và gây tai nạn chết người. Điều đáng nói là nạn nhân lại chính là ba mẹ của Vân Uyển Nhi. Hôm đó mẹ của Vân Uyển Nhi đang trong cơn đau đẻ, ba cô vì muốn mau chóng đưa mẹ tới bệnh viện nên đã bất chấp lái xe đi trong cơn mưa bão to như vậy. Bi kịch xảy ra khi họ bị một chiếc xe đi ngược chiều mình đâm phải. Ba cô thì tử vong ngay tại hiện trường còn mẹ cô thì được đưa tới bệnh viện cấp cứu ngay lập tức nhưng không qua khỏi. May mắn thay đứa bé đã được mổ để lấy ra kịp thời nên nó đã được cứu sống. Đứa bé đó được gia đình người gây tai nạn nhận nuôi và đặt tên là Uyển Nhi. Khi đó Bạch Vĩ Thành mới có 8 tuổi. Uyển Nhi cứ thế lớn lên mà không hề hay biết mình không phải là con ruột nhà họ Bạch. Năm cô 9 tuổi thì "ba" lâm bệnh nặng rồi qua đời. "Mẹ"' cô vì quá đau buồn và nhớ nhung "ba" nên cũng lâm bệnh một thời gian rồi tới năm cô 15 tuổi thì "mẹ" cũng mất, cô sống với "anh trai" là Bạch Vĩ Thành. Trước lúc lâm chung, mẹ anh đã kể toàn bộ sự thật và thân thế của Uyển Nhi cho anh nghe với mong muốn anh sẽ chăm sóc tốt cho "em".Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hợp Đồng Tình Nhân Với Tổng Tài Ác Ma hoặc Bảo Bối! Anh Xin Lỗi của cùng tác giả.
“Ngoan lắm, bé con, nhớ lấy, em yêu tôi. Cả đời này, chỉ yêu một mình tôi.”Ôn Noãn hơi gật đầu. Lúc này, chính Cố Mặc cũng cảm thấy mình đã phạm phải sai lầm lớn suốt bao năm qua. Sao hắn có thể để cô sống như một người câm điếc như vậy chứ ? Rõ ràng nếu dạy dỗ cô một chút, cô sẽ ngày ngày nói yêu hắn, cho dù...Cô không biết yêu là ngày sau đó, Cố Mặc dành không ít thời gian ở bên Ôn Noãn, thậm chí hắn còn cho người nói dối Tống Y Na rằng hắn phải ra nước ngoài. Có những lúc, hắn nghĩ bản thân không khác gì mấy tên đàn ông trơ trẽn đi ngoại tình sau lưng vợ trên phim ảnh cả, thế nhưng Tống Y Na dù gì cũng chỉ có cái danh mà lòng Cố Mặc, cô ta chưa từng là Cố phu nhân, hắn chỉ có một mình Ôn Noãn mà thôi. Cô cao quý đến nỗi chính Cố Mặc cảm thấy bản thân không hề xứng với cô, hắn sợ cô bị hắn vấy bẩn. Thế nên, khi có nhu cầu, hắn cũng chỉ đi tìm phụ nữ khác chứ không bao giờ ᴆụng vào người cô. “Bé con, nói xem, nay em học được gì nhỉ ?”Ôn Noãn định mở miệng, thì người hầu lại bước vào. “Cố tiên sinh, Tống tiểu thư gọi điện cho ngài.” Cô ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại trên tay cô ấy, bởi cô chưa từng thấy thứ gì như vậy. Cố Mặc một tay nhận lấy, một tay vẫn đang ôm lấy Ôn Noãn.“Cưng à, có chuyện gì sao ? “Mỗi lần nói như vậy, Cố Mặc cảm thấy thật buồn nôn. Thế nhưng, hắn cũng không thể phủ nhận rằng khi làm chuyện đó với Tống Y Na, cảm giác rất tuyệt. Không biết cô ta đã qua tay bao nhiêu tên đàn ông rồi, đến cả cái màng trinh cũng là vá lại. Vậy mà còn nói mình thuần Y Na như được rót mật vào tim, khoé môi của cô ta cong nhẹ lên. “Người ta nhớ anh lắm đấy, chẳng lẽ anh không nhớ người ta sao ?”“Nhớ ૮ɦếƭ đi được. Ngoan, vài hôm nữa anh về, sẽ đem thật nhiều quà về cho em.”Nói chuyện được một hồi lâu, Tống Y Na rốt cuộc cũng chịu ngắt máy. Cố Mặc nhìn sang Ôn Noãn, trong lòng lại thầm nghĩ rằng, nếu có một ngày cô làm nũng với hắn như thế thì tốt biết bao. Như vậy, hắn mới có cảm giác Ôn Noãn yêu hắn thật sự, chứ không phải nói lời yêu hắn như một con robot đã được lập trong căn phòng này quá lâu, đến cả Cố Mặc cũng thấy ngột ngạt, nên hắn đã đưa Ôn Noãn ra ngoài. Sau vài tháng điều trị, chân cô cũng tốt lên rồi, hầu như không cần người khác hỗ trợ Noãn đi dạo quanh vườn, men theo bờ hồ. Đây là một chiếc hồ nhân tạo rất lớn, Cố Mặc mới cho xây dựng không lâu trước đó.“Bé con, qua đây. Đồ ăn...”“Bé con ?”Cô đâu rồi ?Không phải ban nãy, cô vẫn đi dạo quanh đây hay sao ?“Noãn Noãn ? Noãn Noãn, ra đây mau.” Cố Mặc bắt đầu sợ hãi, cả người như trên chiếc chảo lửa. Cô sẽ không chạy trốn khỏi hắn chứ ? Hắn nhanh chóng chạy đến bên bờ hồ, lại phát hiện Ôn Noãn đang vùng vẫy dưới đó.“Bé con !”Cố Mặc ngay lập tức nhảy xuống, kéo cô về phía bậc thang. Cũng may là hắn kịp thời phát hiện. Nếu không, chỉ vài giây nữa, cô sẽ chỉ còn là một cái xác lạnh lẽo dưới đáy hồ mà thôi.“Bé con, em sao rồi ?”“Đầu... đau quá...”Ôn Noãn cảm thấy đầu mình hơi choáng váng một chút, nhưng cơn đau lúc này so với ban nãy thì chẳng là gì cả. Cố Mặc nhìn xung quanh, làm thế nào cũng không hiểu được Ôn Noãn tại sao lại có thể ngã xuống hồ. Lan can cũng khá cao mà, nó chỉ thấp hơn vai cô vài phân mà thôi.“Đi, tôi đưa em về.”Đến tối, Ôn Noãn vẫn kêu đau đầu, Cố Mặc cũng để ý sự khác thường của cô. Dạo gần đây, cô thường xuyên bị đau đầu, nhưng hắn lại không quá để ý, nên cứ cho cô uống thuốc là xong. Có lẽ, hắn nên quan tâm cô nhiều hơn. Vì vậy, sáng hôm sau, Cố Mặc đã đưa cô tới bệnh viện.“Tiên sinh, khả năng cao là bệnh nhân đã uống thuốc độc.”“Thuốc độc ?” Cái quái gì vậy ?Chính Cố Mặc cũng không dám tin vào tai mình. Là kẻ nào dám hạ độc Ôn Noãn chứ ? Hơn nữa, tại sao kẻ đó lại biết tới sự tồn tại của cô ? Không được... không ai có thể ướק bé con của hắn đi cả, cho dù là ông trời cũng không Mặc rút điện thoại ra, yêu cầu thuộc hạ ngay lập tức bắt toàn bộ nhóm chuyên viên dinh dưỡng lại.“Cố tiên sinh, chúng tôi bị oan. Chúng tôi không biết gì cả. Cầu xin ngài, tha mạng cho chúng tôi...”“Thật ồn ! Các người không khai ra cái gì hữu ích, thì sống để làm gì ?”Những người được đưa đến đây để làm việc, đều được chính quyền xác nhận là đã ૮ɦếƭ, bởi Cố Mặc không muốn thông tin về Ôn Noãn bị lộ ra ngoài. Hắn phải tính toán cẩn thận từng bước một, nên mới có thể giấu cô ngần ấy Mặc dần dần cũng mất kiên nhẫn, hắn đứng dậy, hai tay đút vào túi quần. Trước khi rời đi, vẫn không quên ra lệnh, “ɢɨết toàn bộ đi.”Ngay sau đó, căn phòng tràn ngập tiếng gào thét, máu đỏ chảy thành vũng trên sàn....Cố Mặc cứ như biến mất khỏi thế giới này trong vòng hơn một tháng trời. Tống Y Na dần cảm thấy cuộc sống thật vô vị. Ngày nào cô ta cũng đi quẹt thẻ, mua sắm, ăn chơi đến chán luôn rồi. Cô ta vừa định gọi điện cho Cố Mặc, thì người hầu lại truyền đến tin hắn đã trở về. Cô ta vui mừng, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ khó ta muốn được Cố Mặc dỗ dành.“Sao lại giận rồi ?”“Anh thấy rồi còn không biết dỗ dành người ta một chút sao ?”Cố Mặc cười, lấy ra một chiếc hộp.“Quà của cưng đây.”Nhìn thấy bộ trang sức trong đó, Tống Y Na thật sự muốn nhảy cẫng lên vì vui sướng.“Tiên sinh, phu nhân, mọi người đang chờ hai người.”Gia đình hai bên thấy Cố Mặc và Tống Y Na bên nhau vui vẻ đến vậy, ai nấy cũng niềm nở. Nhà họ Tống sợ nhất con gái rượu của mình lại bị Cố Mặc lạnh nhạt.“Thật ra... chúng ta chỉ muốn hỏi hai đứa, khi nào thì mới định sinh con. Mặc bây giờ cũng không còn trẻ nữa, nó đã sắp 33 tuổi rồi, chúng ta không thể nhìn...” “Cha... nhưng con mới 26 mà. Đợi một hai năm nữa cũng chưa muộn.”Thực tình, Cố Mặc không hề muốn có con chút nào. Hắn cảm thấy trẻ nhỏ rất phiền phức. Tống Y Na dường như rất nóng giận với đề nghị của cha mẹ, cô ta chạy ra ngoài, còn anh trai cũng ngay lập tức đuổi theo.“Y Na !”Giữ được Tống Y Na lại, anh ta vội vàng trấn an.“Em có con, chẳng phải là lợi ích lớn với nhà họ Tống sao ? Sau này, sản nghiệp cũng là do con trai em thừa kế mà thôi.”“Thật sự sao ?”Tống Minh Thành gật đầu. Anh ta biết, vì sự thịnh vượng của nhà họ Tống, Tống Y Na sẵn sàng trả giá.“Được... vậy em nhất định sẽ sinh một đứa con trai cho Cố Mặc.”
Cùng đọc truyện Giam Giữ Cả Đời của tác giả Phan Nguyễn Linh Như tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại ngược, ngôn tình, truyện ngắn, HE, nội dung 18+.Lãnh khốc vô tình liệu có vì cô mà mềnh tháng tuổi, cô đã bị hắn cướp khỏi vòng tay ba mẹ. Lớn lên bên cạnh hắn, người ác độc, vô tình liệu có mềm lòng vì cô. Chạy thoát? Liệu là cách tốt nhất?Có lẽ là do ông trời sắp đặt, số phận của cô từ lúc mới sinh ra đã thuộc về hắn. Chỉ là đứa bé mới ba tháng tuổi nhưng cô đã chịu cảnh rời xa ba mẹ bị hắn mua lấy, không. phải nói là đoạt lấy. Khi ấy hắn là cậu nhóc 10 tuổi bá đạo và lãnh đạm vô lẽ đôi mắt màu xanh đặc biệt của cô đã gây được cho anh sự chú ý."Cố Tranh". Hắn gọi khẽ tên cô, nhìn cô khua tay múa chân và miệng cười teo toét nhìn anh, làm cho nước miếng bên mép chảy ra. Hắn không ngại mà còn cuối xuống dùng lưỡi liếm đi phần dung dịch đó, liếm liếm môi thưởng thức" Uhm, không tệ, bất quá còn vương mùi sữa."
“Bé con, qua đây.”Người con gái ấy nghe được, liền tự động đến gần Cố Mặc. Ngay khi Ôn Noãn ngoan ngoãn ngồi lên đùi mình, Cố Mặc liền tháo chiếc xích vướng víu trên cổ cô Noãn ngước ánh mắt ngây ngô của mình nhìn Cố Mặc, hắn không nhịn được mà khoá chặt môi cô bằng một nụ hôn. Cô nhìn hắn thế này, có phải là muốn dụ dỗ hắn không ?“Em càng ngày càng nghe lời rồi. Tôi rất thích... bé con.”Không gào khóc có phải là rất tốt không ? Khi trừng phạt Ôn Noãn, Cố Mặc cảm thấy rất đau từng có thời gian Ôn Noãn bước vào giai đoạn phản nghịch. Dù cô không cự tuyệt Cố Mặc, thì cũng nhìn hắn bằng con mắt kinh tởm, đối với hắn như đối với một con ác quỷ. Vậy nên, Cố Mặc đã cho người ᴆáпһ ᴆậρ ᴄô тһậᴍ тệ, hậu quả là Ôn Noãn đã suýt mất mạng. Cho đến bây giờ, sau lưng vẫn còn vài vết sẹo mờ nhạt.“Sau này, nếu cứ ngoan ngoãn như vậy, tôi sẽ tháo xích cho em.”Nói xong, Cố Mặc mới chợt nhớ ra là Ôn Noãn rõ ràng nghe không hiểu. Cô không biết viết, không biết nói, bởi vì Cố Mặc chưa từng cho người tới dạy cô học. Có lẽ, điều duy nhất mà Ôn Noãn hiểu được chính là mệnh lệnh cùng cử chỉ quen thuộc của Cố nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, vị quản gia nói “Cố tiên sinh, Tống tiểu thư đến rồi.”Đôi mày rậm của Cố Mặc nhăn lại, hắn buông Ôn Noãn ra. Trước khi rời đi, hắn vẫn không quên hôn lên trán cô một cái, nhưng rồi cũng nhẫn tâm mà xích Ôn Noãn Mặc rời khỏi phòng trong tâm trạng bực tức. Một tháng, hắn chỉ tới gặp Ôn Noãn vài lần, vậy mà hầu như lần nào cũng có người làm phiền.“Mặc, người ta nhớ anh c/hết đi được !”“Được rồi, chẳng phải anh đây rồi sao ? ”“Cuối tháng là tới hôn lễ của chúng ta rồi, anh vẫn không thể bớt chút thời gian đi thử đồ cưới với em sao ?”“Chiều nay, đợi anh xử lý xong việc rồi đi.”Tống Y Na lộ ra vẻ mặt tươi cười, cô ả nhón chân lên hôn Cố Mặc. Dù hôn nhân của hai người là do người nhà sắp xếp, Cố Mặc vẫn không ghét bỏ hay lạnh nhạt với mình. Đối với Tống Y Na, như thế là đủ rồi. Dù gì, cô ta cũng chẳng yêu quý gì người đàn ông này, cô ta chỉ cần nhà họ Tống phát triển thật tốt mà sau đó, Cố Mặc trở về thư gia đi theo Cố Mặc một hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng hỏi “Cố tiên sinh... ngài đã giam Ôn tiểu thư mười bảy năm rồi, ngài cũng sắp kết hôn, lẽ nào ngài vẫn muốn để cô ấy như vậy ?”Mười bảy năm trước, khi Cố Mặc mười lăm tuổi, hắn đột nhiên đem một đứa bé sơ sinh về. Chẳng nói gì về thân phận của cô bé đó, hắn ngay lập tức ra lệnh cho người hầu nuôi dưỡng cô ở một toà biệt thự riêng biệt. Hầu hết những người biết chuyện này hoặc là đã c/hết, hoặc là không bao giờ bước chân ra khỏi nơi Mặc không muốn bất kì ai biết tới sự tồn tại của Ôn Noãn, bởi cô là điểm yếu của hắn, mà hắn... không muốn bị ai bắt thóp cả.“Ta sẽ giam cô ấy cả đời, kể cả khi cô ấy chỉ còn là một bộ xương khô !”
giam em cả đời